Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014

Mùa hè chẳng thèm nắng.

Sáng giờ trời cứ âm u rồi lại mưa rồi lại vẫn cứ âm u, thức dậy từ 5h sáng chui vô bàn học đọc bài Tâm lí nhìn ra ngoài trời mà thấy mùa hè của mình có vẻ thảm thảm làm sao đó. Môn quái quỷ gì mà đứa học rớt, đứa không học cũng rớt, chỉ có may mắn, và có vẻ mình thì không có một tí tẹo nào may mắn ở trỏng hết. Mùa hè nằm nhà lướt fb thấy đứa này đi miền trung, đứa kia đi miền bắc, đứa còn vi vu ở tuốt nước ngoài, tự dưng thấy rầu rầu. Những kế hoạch mùa hè như bị dời đi vô thời hạn, không lẽ mùa hè này chán vậy sao, không được vậy, phải nghĩ cách để làm cho mùa hè rực rỡ mới được. Chuyện tình cảm vẫn cứ tà tà tiến triển kiểu như ốc sên. Tự hỏi sao người ta yêu nhau cũng dễ dàng lắm mà mình tới hai mươi hai tuổi đời rồi mà mọi thứ vẫn rối vời không dễ dàng chút nào hết. Hồi bữa chủ nhật hờn dỗi nhắn cũng nhiều.
- anh thấy em read tin nhắn rồi mà em lơ vậy anh có thấy khó chịu chút nào không?
- ko em.
- uh, ra vậy.
- anh nói chơi thôi đừng suy nghĩ lung tung.
- em đâu rảnh hỏi chơi mà nói chơi. thôi g9 anh.
- thôi mai mốt anh sẽ trả lời tin nhắn nhiều hơn!
Nếu không thì đã chẳng nhắn 4 tin mỗi tin cách nhau mấy chục phút, hay do người ta thuộc 8x già khác mình 9x không biết. Dạo này suy nghĩ, khi thích ai đó trong lòng luôn chờ tin nhắn tới, rồi nhắn một hồi cái cũng không biết nhắn cái gì, giống hay post fb để người ta vô cmt đó xong rồi người ta cmt rồi cũng không biết rep cmt lại cái gì. Những cuộc hẹn hai người gọi là hẹn mà cung chưa phải hẹn. Cũng không biết mọi chuyện sẽ kéo dài tới lúc nào, rồi có thành hay không nữa. Không dám hoang tưởng nhiều.mình gọi giai đoạn này là giai đoạn lấp lửng, vì nó lấp lửng mọi thứ quá. 

nhiều khi thấy tính tình của mình cũng thất thường điên điên sao đó.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét