Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2015

Sài gòn vào mùa nóng và tui hai mươi tuổi.

Ngày hôm nay khá là nóng, phải nói thật ra là nóng khủng khiếp, như chỉ muốn ban ngày trôi qua lẹ lẹ để ban đêm mát mẻ xuống lẹ. Loay hoay cả ngày thứ bảy mới học xong có một bài nhiễm. Hôm nay em gái tui đã hết teen, nó trai cua rần rần như hot girl vậy đó, và vẫn còn ngây thơ lắm khi đem mấy câu chuyện đó về nhà kể cho mẹ và tui nghe. Trong khi tui, số người tính trên ngón tay tui có thể nảy sinh tình cảm lúc này là 0 haha. Lạ ha, tại xaoooo?

Thiệt ra dạo này tui hay muốn ở một mình, một phần vì do những kì thi tui không muốn gặp ai hết, mà một phần vì dạo này tui khá là moody. Có lẽ trong một năm 365 ngày, sẽ có vài lúc tui bị như vậy, và mỗi lúc bị như vậy tui nghĩ tui nên trốn tránh mọi người một tí để tui khỏi phải quạo với ai.

okay tui lâu lâu vẫn thấy mình hơi nhớ him, tui biết khi tui nói cái này ra mọi người sẽ kêu tui bị điên, hãy tỉnh lại đi. nhưng tui lúc bước qua hai mươi hai tuổi, tưởng mình đã thoát kiếp ế, hạnh phúc trong tình yêu đã vụt một cái tất cả biến mất, tui chưa thể bình thường lại hoàn toàn được. tui không nói là tui còn tình cảm với him, tui chỉ thấy lòng mình hơi nhớ lại những lúc tụi tui còn yêu nhao. đôi khi vậy thôi. tui hay tự nhủ những lúc đó là chuyện đã qua rồi, hay để nó qua để người khác còn tới.

- tương lai : chưa biết sẽ tới đâu.
- người yêu hiện tại : 0
- người rung động hiện tại : 0
- người có thể làm tui rung động hiện tại : 0.
- số kg đã giảm : so với hồi Tết thì chắc là 3 kg.
- số vòng eo đã giảm : 6cm.
- số vòng đùi đã giảm : 5cm b-)
- số ngày tập blogilates: 23 .
- sô kì thi còn tới hè : 17 ( má ơi).

ê, trôi chậm tí đi, tui chưa muốn làm sinh viên năm cuối tí nào !

Thứ Ba, 24 tháng 3, 2015

cứ như những cơn sóng trong biểu đồ hình sin, qua những khúc nhẹ nhàng là những khúc cao trào sóng gió.
Nhiễm ơi, be nice với tuiiiii.

Thứ Hai, 9 tháng 3, 2015

Làm sao để biết ai mới là một nửa?

Hôm nay mới xem xong bộ phim Love, rosie , phim cũng chả có gì hấp dẫn, cũng là nhìn vô đầu phim đã biết hai người đó ông trời đã cho gặp nhau từ hồi nhỏ xíu, nhưng rồi giống như số phận đưa đẩy nhiều thứ làm một thời gian dài hai người đó mới lại trở về bên nhau. Ngồi nghĩ, chỉ là một chút xíu do dự mà đẩy nhau ra xa lắc, giả sử nếu sau nụ hôn ở tuổi 18 đó mà hai người đó nhận ra tình cảm của mình, à không thật ra là nhận ra rồi mà vì một lí do nào đó không nói ra sớm, nên đẩy mọi chuyện như bộ phim. Làm mình nghĩ, khi nào mình mới tìm thấy một nửa của mình vậy? Sau tình đầu hồi sinh nhật tuổi 22 tới giờ, mình vẫn thấy chưa rung động trước một ai đó khác, thậm chí mình còn cảm thấy chưa có người nào bước vào cuộc đời mình mà mình nghĩ mình sẽ có tình cảm, lâu lâu cũng nhớ người đó thiệt, cái nhớ lại hồi lúc còn yêu hay làm mấy trò sến sến, nói những câu yêu đương sến sến, rồi đi xem phim này nọ. Bây giờ, hiếm hoi lắm mình mới lếch ra được rạp phim, gần nhất là hồi đi xem kingsman với đám bạn hồi tết, còn lại mình ôm hay hay tv không à, còn xem ké tài khoản vip của em họ nữa chứ. Cuộc đời nhiều khi hơi bất công. Như sư phụ của mình, ổng gặp người yêu bây giờ lúc ổng học năm tư, và sau 6 năm, ổng chỉ cần xong luận văn tốt nghiệp nội trú là ổng cưới. Như nhiều người, gặp được một nửa tới nỗi người ngoài xem hình và phải thốt lên câu nói hai đứa đó có nét phu thê ghê. Mình không nghĩ vụ nét phu thê nó đúng không, nhưng mà có một thứ mình thấy nó đúng là lúc yêu ai đó, hai người sẽ bỗng dưng có nét gì đó nhìn giống nhau lạ kì. Như một tấm hình hồi mình và người đó chụp ở phòng thay đồ gap vincom, ờ thật ra đó là lần chụp chung duy nhất hẹn hò của hai đứa, mình với người đó giống nhau cực kì. Nhưng rồi rốt cuộc, người đó cũng không phải là một nửa của mình, hoặc chí ích ở thời điểm hiện tại, người đó không phải là một nửa của mình. Không ai nói trước được chuyện tương lại, nhưng ở hiện tại là vậy. Lúc yêu, mình chắc chắn sẽ nghĩ mình đã tìm thấy một nửa của mình, nhưng rồi đâu ngờ, lúc chia tay, mọi thứ lại trở nên khác. Mình nghĩ, chuyện chia tay, chưa bao giờ là dễ dàng cả, dù cách này hay là cách khác đi chăng nữa. Cảm giác đó, thiệt khủng khiếp.

 Ừ, mình sẽ chờ, chờ một nửa của mình xuất hiện hoặc một nửa của mình đã xuất hiện đâu đó trong cuộc đời mình mà mình chưa nhận ra, mới hai mươi hai, còn nhiều thứ để nghĩ ngợi hơn, như chuyện học hành, chuyện thi cử, chuyện giảm cân blablabla.


Chủ Nhật, 1 tháng 3, 2015

Lại một mùa Tết qua.

Nhanh thiệt chứ, chưa gì đã hết ba tuần lễ tức là hai mươi mốt ngày ăn chơi ngủ nghỉ, tết qua một cái ào, ngày mai mình lại quay về những ngày tháng bận rộn vì thi huhu. Có mấy bữa rảnh rang quá cũng hơi hơi nhớ những ngày bận rôn, nhưng mà bây giờ lại đang luyến tiếc mấy ngày đã qua hiu hiu. Facebook dạo này bỗng dưng bị điên, tự dưng biết bao người không khoá, đi khoá fb mình tới những hai lần. Ờ nghĩ thì thấy đôi khi thấy sống cũng hơi ảo trên fb, bỏ thì cũng okie thôi, nhưng mà vấn đề là mùa thi đó là nơi cập nhật thông tin hông thể bỏ được , mà mùa thì của mình thì bắt đầu từ tuần sau thì tuần nào cũng thi hết trơn, trường cũng ngộ ha, không hiểu sao ăn rồi cho thi hoài. 

Team đi làm dạo này bỗng dưng đứa nào cũng muốn bấm nút send bức thư quit jobs. Mình chưa tốt nghiệp, chưa bước chân vào đời trải qua nhiều thứ áp lực rồi lãnh lương nên mình cũng chưa hẳn hiểu được tại sao đứa nào cũng nói đi học vui hơn đi làm. Thì tất nhiên rồi, đi học là mình còn nhỏ, còn được che chở, chưa phải bước chân ra đời mà. Bạn hỏi, mục tiêu trước mắt của mình là gì, tương lai có làm ngoại tổng quát không? Mình chỉ biết nói là mục tiêu là ra trường đúng thời hạn, tức là chắc cỡ tháng 11 năm 2016 là mình ra, mình chỉ biết cố gắng hết sức có thể. Mình chưa nghĩ xa tới mức sẽ là bác sĩ chuyên khoa gì, à thật ra cũng lâu lâu có nghĩ ngợi, nhưng thấy viển vông nên thôi ngưng nghĩ ngợi, vì đôi khi nghề chọn mình nữa chứ mình không hẳn chọn nghề như mấy ngành nghề khác. 

Mấy lần đi trực thêm với ông sư phụ, mình nghĩ, đôi khi mãi thế này cũng vui nhỉ, mình chỉ là đứa sinh viên còn chưa phải chịu trách nhiệm này nọ và còn được chỉ giảng này nọ, có làm sai cũng bị la này nọ nhưng đầy an ủi. Tự dưng nghĩ, ngày nào đu bám ổng mình còn là đứa sv y3, chưa gì hết cái bây giờ đã một nửa y5 rồi, tự dưng bữa mấy chị điều dưỡng hỏi ủa mày theo phú mấy năm rồi, ngồi đếm đếm cũng thấy bất ngờ vì thời gian sao trôi lẹ quá vậy !!!

Mình nghĩ, người yêu thứ hai sẽ còn lâu mới xuất hiện trong cuộc đời mình, không phải do người yêu thứ nhất của mình kì lạ quá mà là mình cảm thấy mình vậy đó, mình không thể nhẹ nhàng, ngọt ngào, yếu đuối, dịu dàng, nữ tính blabla. Có lẽ do mình là đứa con gái mạnh mẽ quá chăng. Lâu lâu nhớ người yêu cũ với mình lúc yêu nhau hay nhắn mấy cái sến sến cái tự dưng thấy mắc cười. Tình yêu cũng lạ ha, hết yêu cái thành người dưng, có khi còn lạnh lùng với nhau hơn cả những người lạ chưa quen nhau ... 

chúng mình còn trẻ, còn có thể đưa ra những quyết định mà bản thân chúng mình nghĩ đúng, mặc dù đôi khi còn đang do dự vì những quyết định đó, vì chúng mình còn trẻ, hãy làm những điều chúng mình thích, vì sau này, khi lớn lên chút nữa, khi chúng mình hết trẻ, những trọng trách đầy người, chúng mình chả làm như chúng hồi trẻ được. Bởi, hãy tin vào bản thân khi đưa ra những quyết định.

chúc team đi làm và team đi học đưa ra những quyết định đúng đắn ! dzô !!!