Thứ Hai, 28 tháng 4, 2014

Bạn có đang theo đuổi ước mơ của chính bạn?

Hôm nay thầy Luân hỏi "các em có đang theo đuổi cho chính ước mơ của mình?". Có lác đác đứa nói có, lác đác đứa kêu em đang theo ước mơ của ba mẹ em, nghe thiệt mắc cười, ước mơ của mình không có nghĩa là ước mơ của ba mẹ, còn lại đều nói không. Nghe câu hỏi trong đầu mình đã có câu trả lời liền. Thiệt ra, không phải ai cũng có đang bản thân mỗi ngày làm điều mình ước mơ. Thầy Luân giảng viên bộ môn nhi, tức ít nhất cũng đã trải qua nội trú nhi, còn khẳng định câu trả lời là không, cứ ngủ dậy, lên bệnh viện buổi sáng, ăn trưa, rồi lại đi làm tới tối, về ngủ. Thiệt ra nếu mình là thầy, mình cũng chả thấy ước mơ gì trong những ngày tháng như thế cả. Dân ngoại đạo sẽ nói cứu người sẽ là ước mơ, đó chỉ là ý tưởng lí tưởng, mà bạn thấy ở trong phim là chủ yếu. Xin lỗi bản thân mình không có ước mơ lí tưởng cao cả cứu người, cũng chưa bao giờ ước mơ sau này sẽ cày từ bệnh viện tới phòng khám.  Bạn không dám nói trước tương lai, nghề sẽ chọn bạn, nói theo một cách nào đó, chuyện tương lai không thể nói trước được. Chuyện những người học y rất giỏi bỏ cuộc giữa đường không phải ít, bạn học không gọi là giỏi, và bạn cũng không phải là người sẽ là người lí tưởng mà mọi người quanh bạn sẽ nghĩ.

những ngày này nằm nhà nhận ra, cuộc sống càng lớn càng khắc nghiệt, vì vậy cứ sống cho bản thân là chủ yếu. Bạn sẽ không biết được người xung quanh bạn nghĩ gì về bạn, hay lúc người ta cần bạn hay bạn cần người ta sẽ ra sao. vì bạn cũng nghĩ rằng, chẳng gì là tồn tại mãi mãi cả.  cho nên từ giờ bạn sẽ chẳng phải cố gắng nhiều vì những người xung quanh bạn như trước giờ bạn cố gắng nữa. vậy đó.

Thứ Năm, 24 tháng 4, 2014

Say good bye.

Cuối cùng, đã có thể thở phào nhẹ nhõm mà bước ra khỏi cổng bv Hùng Vương mà nghĩ rằng, mình đã sống sót qua 10 tuần đi sản rồi đó. Điểm 7 final không tệ, cũng không phải hay, trong đầu đã nghĩ phải chi hồi thi skill mình được 10đ là đã 8 điểm một môn 5 chỉ, chỉ cao ngút trời. Nhưng thoy kệ, nói như sư phụ mình, vậy cũng ok ròi, cứ tiếp tục cố gắng. Thấy cũng đâu có gì đâu đâu, mà có bạn mém khóc, cũng như có đứa than thở trên fb như sắp rớt tới nơi. Làm vậy chi vậy. Ôi, nghĩ tới tuần sau vi vu vũng tàu, rồi chui vô gia đinh trực ngoại với sư phụ là thấy vui ròi. Mặc dù dẫu rằng, tuần sau là bắt đầu 10 tuần quằn quại với nhi rồi. Học y cực ghê, mà đôi khi cũng thấy vui ghê. Cảm giác thi oral nó hồi hộp mà thi xong nó nhẹ nhõm khủng khiếp, mặc dù lúc đối diện với giảng viên không biết cái mình đang nói có đúng hay không mà cũng tỉnh bơ nói ra à. Mấy lúc vậy nhớ mấy đêm ngồi trực ở cấp cứu bên gia định ghê, giống như là đi lâm sàng có một chỗ dựa chỉ bảo vẫn hay hơn là bơ vơ đi không biết gì hết, mặc dù đúng thiệt ra lâm sàng mới biết không biết gì hết thật, haha.

những ngày cuối tuần của tuần này nghe thiệt nhẹ nhõm và nhàn hạ, thích ghê.


Thứ Năm, 17 tháng 4, 2014

cứ cố gắng hết sức thôi.

bây giờ cứ cố gắng hết sức của bản thân thôi, kết hợp với vận may gì đó nữa để đón nhận kết quả final. hôm nay đã là cuối tuần 9 của sản năm tư, còn vài ngày thôi nữa là kết thúc 10 tuần đi sản dài bà cố của học kì này, xong một dãy minicex rồi, sáng nay nghe mới biết hồi thứ hai rồi bao đứa nhao nhao vụ mình còn tới những 5 cái minicex. tính ra cũng gan thiệt chớ, mà thôi xong rồi, 3 ngày đầu tuần mình đã hoàn tất 5 cái, điểm số cũng không tới nỗi tệ, haha, thì cũng sẽ có phần hên hên ở trỏng, nhưng mà mình chúa ghét mấy đứa săm soi điểm cái thấy mình điểm cao cái than này than nọ, điểm skill tụi nó cao ngút trời vậy còn giá trị hơn mấy lần mấy cái 10 minicex này của mình huhu . nhưng mà con 5 skill kéo ào ào, nên thôi bây giờ cố được tới đâu thì cố. dù gì cũng thấy với bản thân, mình cũng đã cố gắng hết sức rồi.

điểm hồi học kì rồi của mình cũng không tệ, nhưng mà quất một phát rớt thực tập ngoại niêu ở chợ rẫy. ôi vậy là muà hè 2 tuần quý giá của mình đã được xác định ở cr rồi đó. môn đó cũng hay, chắc cũng do bữa ngựa ngựa chơi cái bệnh án bướu thận mà người ta học chuyên khoa 1 người ta mới làm. thoai kệ, cuộc đời vẫn đẹp, ngẫm nghĩ thì đi vậy sẽ có thêm kiến thức. hè này, chợ rẫy lại là nhà thứ hai nữa hả? tự dưng hỏi câu này cái thấy tíu tíu. hè rồi chợ rẫy như là nhà thứ 2, ăn nằm ở trển không.

làm sv y cực lắm, chẳng có gì vui. nếu ai đọc blog này mà có ý định thi y hay cho con cháu chút chít gì đó đi theo y thì nên suy nghĩ lại.

ông ngoại ơi, phù hộ cho con thi final thứ 3 sau điểm cao để kéo điểm cuối cùng 5 chỉ của con lên tí đi. 

~~ mùa hè như đang vẫy gọi, mặc dù còn tới 10 tuần đi nhi sau 10 tuần đi sản haha...

đấy, học y cực lắm, lại là con gái nữa.

Thứ Bảy, 5 tháng 4, 2014

say something.

tôi ước tối nay ngủ dậy, ngày mai khi thức dậy tôi bước về quá khứ và đang ở những ngày đầu tiên đi học đại học. tôi sẽ cố gắng hơn tôi của hồi ấy, bằng chứng của không phải tôi học dở mà tại tôi hơi làm biếng, như học kì 4 tôi đã cày điên cuồng và được 7,6 học kì và cứ mỗi tuần học một cuốn sách một môn tới cuối tuần đi thi tôi thấy kiến thức tôi khá vững. tôi sẽ không làm quen bạn của mùn như tôi của hồi ấy, tôi sẽ không có những khoảng khắc vui cũng như sẽ chẳng có những suy nghĩ vẩn vơ hay bay lượn trong đầu tôi lúc này khi mà bản thân tôi đã cho người ta trôi về quá khứ. tôi sẽ quyết định và suy nghĩ kĩ lại con đường học mà tôi đang đi và đã chọn.  bây giờ có thể những tháng ngày này quá âm u đối với tôi, nhưng tôi vẫn sẽ cố gắng vì tự nhủ rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi. nếu tôi rớt skill sản chỉ vì ông thầy đó tôi sẽ chấp nhận ok hè  vác đít lên thi lại skill. nếu tôi không được cho thi cái mini tuần rồi thì ok tôi sẽ chấp nhận hè của tôi sẽ sớm hơn các bạn vì được nghỉ một tuần do cấm thi final, nhưng không sao, tôi chấp nhận hè tôi thi lại. bây giờ tôi muốn đi đâu đó, muốn gặp bạn bè, muốn trời hửng nắng một tí vào cuộc sống thường ngày của tôi, nhưng không sao, dù ông trời có cho nắng hay cứ cho âm u, tôi vẫn đi tiếp con đường tôi đã chọn. ở tuổi hai mươi mốt này, chuyện học hay chuyện tình cảm bỗng trở thành chuyện của cá nhân hơn những câu chuyện hay than vãn mà tuổi mười chín hay làm.

mỗi khi thấy lòng bấp bênh không ổn tôi hãy nghĩ về những con phố đầy bình yên ở hội an, không biết từ lúc nào đó bỗng tôi thấy như là một phần của hội an. một hội an hiền hoà và dịu dàng. trưa trưa tôi lê la từng con phố nhỏ rồi núp dưới mái đình để tránh một cơn mưa rào, có thể lúc đó lòng nghe nhẹ nhàng mà text một cái "hiền đang ở hội an đầy bình yên", rồi khi cơn mưa rào dứt, đường phố còn ẩm ướt, tôi sẽ chụp những tấm hình mà tự dưng bây giờ nghĩ ngợi cũng thấy vui. rồi tôi ghé mua cho bà cụ già giữa phố hội an vài nải chuối, gửi tặng bà cụ những tấm hình mà hè rồi tôi đã chụp cụ. khi trời ửng nắng, tôi sẽ thuê xe đạp và đạp gần ba cây số ra biển cửa đại, biển xanh mướt cát trắng bóc, nghe như tả tập làm văn hồi tiểu học ghê. chiều chiều gần tối, đạp về tôi sẽ tạt ngang quán cargo ăn tối...

dạo này chăm chỉ đi tập gyms, để tôi đổi mới chăng :D
tháng tư, làm ơn, làm ơn, hãy trở nên nice với tui:D