Thứ Hai, 11 tháng 8, 2014

mộng hè hai mươi hai

Chắc có lẽ bây giờ cách tốt nhất cho mình là dừng cuộc chơi, cho dù thấy còn biết bao nhiêu câu hỏi cần lời giải đáp. Mình sợ những cảm giác mà sau nay sẽ có thể phải trải qua trong nước mắt ,hoặc những giây nhỏ nhặt trái tim như bị nhồi máu. Cũng đúng, ở tuổi của người người ta bây giờ, không thể quen chơi như tuổi của mình, người ta nghĩ tới mối quan hệ lâu dài, mối quan hệ mà hình thức hoá bởi đám cưới và giấy tờ. Hạp tuổi hay không, tin hay không, cũng chẳng sao. Bản thân mình lúc đầu cũng đắn đo vụ tuổi hợp hay không, nên không trách người ta được, nhưng sai lầm chắc là để tới bây giờ, nhận ra mình thích người ta nhiều chừng nào khi không care vụ hợp hay không. Anh tin hay không, còn thêm vế phụ huynh tin hay không?!!!

Ủa ngộ ghê, đâu tính cưới, tui chỉ mong một mối tình đầu làm tui thấy hạnh phúc mỗi ngày, thấy thật tốt vì ngoài gia đình và bạn bè thân tui còn có một người để yêu thương.  Thà ngày đó anh đừng bắt đầu nhắn tin quan tâm tui hơn, anh đừng hang out lén với tui 2 lần để giấu đám thằng thân con nương, anh đừng rủ tui đi học bài chung, anh đừng vì tui mà thay đổi cách nhắn tin đó giờ, anh đừng nhường nhịn mỗi khi tui nổi tính bánh bèo nhắn tin hay giận, đừng nhắn tin cho tui mỗi ngày để rồi có những ngày a đi mổ hay đi chơi a không nhắn tui lại thấy thiếu thiếu. Và nghĩ, tối tui nói tui thích anh, anh cho tui câu trả lời từ chối đàng quàng chứ không lấp lửng thì bây giờ tui sẽ thấy tui okay hơn. Vì dù gì cũng có yêu đường moẹ gì đâu mà bây giờ kêu có cảm giác giống broken heart.

Rồi giờ sao, bây giờ phải làm thế nào? Anh nhắn tin tui sẽ không trả lời, hoặc tui sẽ trả lời là thôi nếu không hạp tuổi đừng nhắn nhiều cho nhau nữa mất công hiểu lầm. Thà cứ như hồi cách đây mấy tháng tốt hơn, mỗi lần nhắn tin chỉ là rủ đi chơi cả đám, và kéo dài k quá 5 tin mà cụt ngủn.

Mộng hè hai mươi hai giống bị biến mất quá à.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét