Thứ Bảy, 22 tháng 11, 2014

Thứ Hai, 17 tháng 11, 2014

Yêu thương biết để đâu?

ngày thứ ba đã gần trôi qua và him vẫn không thèm nhắn tin làm hoà. cũng chẳng biết nữa, đó là câu nói tự nói bữa giờ. nhiều khi con tim muốn nói hay liên lạc đi, rồi não lại bảo thôi người ta kêu cần vài ngày để hít thở không khí thì để người ta thở vài ngày. rồi vài ngày là mấy ngày? đó là cảm giác mà đứa nào yêu cũng nói rồi sẽ quen thôi. đó giờ toàn yêu đơn phương nên chưa hiểu hết cảm giác đó, đợt này thấy cảm giác đó mệt mỏi hơn bản thân tưởng tượng. hồi chiều vào gyms đạp xe tới mức heart rate lên tới 180, người nóng bừng và ít nhất dopamine cũng được sản xuất trên não nhiều hơn bình thường, để thấy đỡ hơn cảm giác. mình viết vậy thôi chớ mình cũng không thấy buồn nhiều, chỉ có hôm vô tình biết bị chặn fb thấy shock shock, còn lại vì cũng chưa có gì bad lắm xảy ra tới nỗi phải khóc hay tự kỉ gì đó. nói thiệt nhiều khi mình tự hỏi, có khi nào ngay cơn sóng đầu tiên trong chuyện tình cảm đầu đời mà tụi mình đã không thể bền nên bad thing tới hay không? mình nghĩ cũng có thể lắm chứ. tình yêu thì phải có niềm tin, khi niềm tin đó có vấn đề thì chuyện gì cũng có thể xảy ra. mình vẫn tin, tin nhiều, còn phía him, niềm tin đó có còn vững không?






Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2014

dạo này đang đi lâm sàng môn khó nhất của năm học thứ năm, nội thần kinh. 1/4 thời gian đã trôi qua, bài vở như một chồng núi cao trước mắt, công nhận, môn này khó thiệt, đọc một đoạn mô tả đường dẫn truyền cảm giác sáng giờ phải đọc đi đọc lại tới lần thứ ba mới cảm thấy như có chút gì đó loé sáng. chỉ đang muốn trôi qua môn này thật nhanh, thật trọn vẹn. lí thuyết còn đang mơ màng mà phải dấn thân vào lâm sàng là thấy bế bế. bây giờ cảm giác hơi giống một con cá vàng ngáp ngáp lụm oxi còn lại chút chút trong bể vậy đó.

dạo này bạn bè kêu yêu rồi nên hạnh phúc quá. nói thiệt thì cũng nhiều khi hạnh phúc thiệt, nhiều khi thấy yêu sao hại não quá à. cũng nhiều khi thấy yêu nhiều, cũng nhiều khi tự hỏi ủa hay là mình mới thích nhiều thôi chứ chưa phải là yêu, cũng không biết. một tuần trung bình gặp nhau được một lần, nếu so với đám bạn đang yêu xa thì công nhận là nhiều thiệt, nếu so với những đứa xung quanh thì gặp nhau vậy cũng không phải là nhiều. yêu người hơn mình tới 6 tuổi, nghề nghiệp đang trên con đường định hình, mình hiểu là phải chấp nhận chịu thiệt thòi chút xíu, như việc mổ, trực đêm cho tới việc nhắn tin. mà tình mình thì cũng hơi điên điên, cũng chẳng biết nữa. nhiều khi mình cảm thấy tình cảm mình dành cho ngừoi ta thì quá nhiều, còn hướng ngược lại có thể do ở tuổi người ta yêu sẽ không bày tỏ ra như cách tuổi trẻ như mình yêu, phải cảm nhận chăng? chẳng biết nữa. đáng lẽ hôm nay sẽ gặp nhau nè, rồi nhắn tin gây tối qua cái bây giờ vẫn chưa ai chịu nhắn tin cho ai, về cuộc hẹn chiều nay. thôi kệ.

mình không muốn làm người thay thế. thiệt. mình sẽ hỏi rõ. mà đáng lí ra những chuyện hỏi rõ vậy thì không nên tí nào. thôi kệ. vậy đỡ hơn hại não.

khi nào mới hôn? khi nào mới ôm? khi nào mới nắm tay rải bước? yêu như bạn bè vậy nè.

tháng mười một, sài gòn mưa như thác đổ, cũng chẳng nhớ ở sài gòn mùa mưa kéo dài từ tháng nào tới tháng nào, chỉ là không thích trời mưa. tháng này giống như là để vội vã, để cố gắng, để một tháng cuối năm nhộn nhịp tới chăng?