Thứ Năm, 24 tháng 4, 2014

Say good bye.

Cuối cùng, đã có thể thở phào nhẹ nhõm mà bước ra khỏi cổng bv Hùng Vương mà nghĩ rằng, mình đã sống sót qua 10 tuần đi sản rồi đó. Điểm 7 final không tệ, cũng không phải hay, trong đầu đã nghĩ phải chi hồi thi skill mình được 10đ là đã 8 điểm một môn 5 chỉ, chỉ cao ngút trời. Nhưng thoy kệ, nói như sư phụ mình, vậy cũng ok ròi, cứ tiếp tục cố gắng. Thấy cũng đâu có gì đâu đâu, mà có bạn mém khóc, cũng như có đứa than thở trên fb như sắp rớt tới nơi. Làm vậy chi vậy. Ôi, nghĩ tới tuần sau vi vu vũng tàu, rồi chui vô gia đinh trực ngoại với sư phụ là thấy vui ròi. Mặc dù dẫu rằng, tuần sau là bắt đầu 10 tuần quằn quại với nhi rồi. Học y cực ghê, mà đôi khi cũng thấy vui ghê. Cảm giác thi oral nó hồi hộp mà thi xong nó nhẹ nhõm khủng khiếp, mặc dù lúc đối diện với giảng viên không biết cái mình đang nói có đúng hay không mà cũng tỉnh bơ nói ra à. Mấy lúc vậy nhớ mấy đêm ngồi trực ở cấp cứu bên gia định ghê, giống như là đi lâm sàng có một chỗ dựa chỉ bảo vẫn hay hơn là bơ vơ đi không biết gì hết, mặc dù đúng thiệt ra lâm sàng mới biết không biết gì hết thật, haha.

những ngày cuối tuần của tuần này nghe thiệt nhẹ nhõm và nhàn hạ, thích ghê.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét