Thứ Hai, 9 tháng 3, 2015

Làm sao để biết ai mới là một nửa?

Hôm nay mới xem xong bộ phim Love, rosie , phim cũng chả có gì hấp dẫn, cũng là nhìn vô đầu phim đã biết hai người đó ông trời đã cho gặp nhau từ hồi nhỏ xíu, nhưng rồi giống như số phận đưa đẩy nhiều thứ làm một thời gian dài hai người đó mới lại trở về bên nhau. Ngồi nghĩ, chỉ là một chút xíu do dự mà đẩy nhau ra xa lắc, giả sử nếu sau nụ hôn ở tuổi 18 đó mà hai người đó nhận ra tình cảm của mình, à không thật ra là nhận ra rồi mà vì một lí do nào đó không nói ra sớm, nên đẩy mọi chuyện như bộ phim. Làm mình nghĩ, khi nào mình mới tìm thấy một nửa của mình vậy? Sau tình đầu hồi sinh nhật tuổi 22 tới giờ, mình vẫn thấy chưa rung động trước một ai đó khác, thậm chí mình còn cảm thấy chưa có người nào bước vào cuộc đời mình mà mình nghĩ mình sẽ có tình cảm, lâu lâu cũng nhớ người đó thiệt, cái nhớ lại hồi lúc còn yêu hay làm mấy trò sến sến, nói những câu yêu đương sến sến, rồi đi xem phim này nọ. Bây giờ, hiếm hoi lắm mình mới lếch ra được rạp phim, gần nhất là hồi đi xem kingsman với đám bạn hồi tết, còn lại mình ôm hay hay tv không à, còn xem ké tài khoản vip của em họ nữa chứ. Cuộc đời nhiều khi hơi bất công. Như sư phụ của mình, ổng gặp người yêu bây giờ lúc ổng học năm tư, và sau 6 năm, ổng chỉ cần xong luận văn tốt nghiệp nội trú là ổng cưới. Như nhiều người, gặp được một nửa tới nỗi người ngoài xem hình và phải thốt lên câu nói hai đứa đó có nét phu thê ghê. Mình không nghĩ vụ nét phu thê nó đúng không, nhưng mà có một thứ mình thấy nó đúng là lúc yêu ai đó, hai người sẽ bỗng dưng có nét gì đó nhìn giống nhau lạ kì. Như một tấm hình hồi mình và người đó chụp ở phòng thay đồ gap vincom, ờ thật ra đó là lần chụp chung duy nhất hẹn hò của hai đứa, mình với người đó giống nhau cực kì. Nhưng rồi rốt cuộc, người đó cũng không phải là một nửa của mình, hoặc chí ích ở thời điểm hiện tại, người đó không phải là một nửa của mình. Không ai nói trước được chuyện tương lại, nhưng ở hiện tại là vậy. Lúc yêu, mình chắc chắn sẽ nghĩ mình đã tìm thấy một nửa của mình, nhưng rồi đâu ngờ, lúc chia tay, mọi thứ lại trở nên khác. Mình nghĩ, chuyện chia tay, chưa bao giờ là dễ dàng cả, dù cách này hay là cách khác đi chăng nữa. Cảm giác đó, thiệt khủng khiếp.

 Ừ, mình sẽ chờ, chờ một nửa của mình xuất hiện hoặc một nửa của mình đã xuất hiện đâu đó trong cuộc đời mình mà mình chưa nhận ra, mới hai mươi hai, còn nhiều thứ để nghĩ ngợi hơn, như chuyện học hành, chuyện thi cử, chuyện giảm cân blablabla.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét