Thứ Ba, 30 tháng 12, 2014

cảm thấy hơi bế tắc.

hôm nay đã là ngày thứ 3 cuối cùng của năm 2014, thời gian trôi quá lẹ, còn ngày mai nữa thôi là lại một năm đã trôi qua, năm mới lại tới.

mình không dám tự nhận là dạo này mình thấy ổn. thiệt ra dạo này cảm thấy cuộc đời tuổi này nghe hơi bế tắc. bế tắc những buổi chiều ngồi trong thư viện học bài thi ngột ngạt quá bỏ ra hàng lang lầu 3 ngồi nghe chơi vơi khi nắng tắt rồi lại chui vô trong thư viện, cho tới những buổi chiều ngồi một mình ở phúc long mạc thị bưởi quen thuộc với li trà đào không đường không syrupt ngắm đường phố qua lại.

người đó. vẫn ổn. mình. vẫn ổn. nói theo một nghĩa nào đó. cả hai vẫn ổn. mình chắc chắn là, thời gian trôi qua làm mọi chuyện sẽ trôi vào quên lãng thôi, cảm xúc vốn dĩ sẽ vậy. bây giờ, đã thôi có chút gì liên lạc với nhau, chắc hai bên cũng xoá số điện thoại nhau cả rồi. mình có việc làm của mình, người đó cũng có việc làm của mình. vốn dĩ, người đó vẫn không đủ can đảm và chính chắn mà nói câu chia tay ra với mình, nhưng không sao, vì mình là người quyết định cho tình đầu dừng lai đúng thời điểm. trong chuyện tình yêu, không biết đâu là thời điểm phù hợp, cũng không biết rằng là đúng hay là sai, là yêu hay là chưa yêu. những câu trả lời cũng chẳng xuất hiện và thật chất là cũng chẳng cần thiết. nhiều khi nghĩ lại, có lẽ người đó đã có ý muốn quay lại thiệt khi up bài hát đó, khi nhắn cho mình vài tin đó, mình cũng đã có ý muốn quay lại thiệt khi trong đầu đã tưởng tượng ra làm hoà rồi hai đứa có thể vui vẻ đi trong mùa noel cạnh nhau, nhưng rồi cũng là có ý thôi, chứ cũng chẳng thành sự thật. mình biết, người ngoài, kẻ nói người đó chả yêu thương gì mình, người lại nói từ đầu đã không hợp nhau rồi thì thôi chấm dứt đi, người khác thì nói mình yêu ổng chỉ có khổ thôi blabla. uh thì mình không phủ nhận, mình cũng không hẳn là bên người mình yêu, mà mình là người trong cuộc mình hiểu tình cảm của người đó, hiểu tính tình người đó, mình đã nghĩ mình có thể thay đổi được chút nào đó nhưng mình không đủ kiên nhẫn và khả năng, nên mình quyết định dừng lại. mình biết, cái kiểu lao đầu vào mổ đêm trực vậy là một phần ổng muốn quên mau chuyện với mình. cũng tốt, mình thì lao đầu vào những mùa thi cũng mau quên thôi. 

tuần này giao năm, rảnh rang cho phép bản thân nhìn nhận những vấn đề đã và đang trải qua, tuần sau, tuần nào cũng thi, thi dồn dập có tuần 2 môn, mình còn phải thi trả nợ nữa. tự nhủ bản thân phải cố gắng lên. vì mục tiêu phía trước.

gió thổi vào cửa sổ nghe lạnh ngắt, thôi đi đọc bài mai đi lâm sàng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét